Login Form

Số Người Truy cập

04453661
Today
Yesterday
This Week
Last Week
This Month
Last Month
All days
462
384
2634
2806914
13514
28301
4453661

2024-11-21 10:05

Chuyện Xưa Tích Cũ

LÃO HẠC RẢNH HÁNG BỎ "VÀNG" LO CHUYỆN... THÀY TU !

LÃO HẠC RẢNH HÁNG BỎ "VÀNG" LO CHUYỆN... THÀY TU  !

Lão Hạc "rảnh" háng...

Lão Hạc thổi cái mồi rơm, châm đóm. Tôi đã thông điếu và bỏ thuốc rồi. Tôi mời lão hút trước. Nhưng lão không nghe.
- Ông giáo hút trước đi.
Lão đưa đóm cho tôi rồi lặng lẽ thở dài. Nhìn lão thiểu não và chán đời như vừa trượt lô. Chờ tôi hút xong điếu thuốc, lão khò khè bảo.
- Hôm qua tới giờ tôi lo quá ông giáo ơi! Ông giáo có biết cái anh nhà sư vẫn hay đi vào làng mình khất thực không? Nghe người ta nói quan trên vừa dán cáo thị thông báo rằng tay ấy là sư giả đấy ông giáo ạ!
Tôi đưa điếu cho lão rồi ngạc nhiên hỏi lại.
- Cái sự ấy nghĩa là sao lão? Quả thật tôi không hiểu gì về chuyện này lắm.
Rít một hơi rất kêu, lão trầm ngâm.
- Tức là tay ấy không phải là tu sỹ phật giáo vì không tu tập, không thuộc biên chế của bất cứ chùa nào cả. Gọi là sư fake đấy ông giáo ạ. Tôi lo quá vì không biết bao giờ sẽ đến lượt mình...
Nhìn lão buồn bã mà tự nhiên tôi thấy thương cho lão quá. Mới lo bán chó, lo không giữ được mảnh vườn, giờ lại lo chuyện của thiên hạ. Sao đời lão lại khổ thế này?
- Tôi tưởng tu hành là việc tự nguyện ai muốn theo thì theo, sao lại còn phải thuộc chùa nào mới được gọi là tu sỹ? Mà chuyện này nếu có thì liên quan gì đến lão đâu mà lão tâm tư?
Lão Hạc khóc.
- Thì thế! Chắc cũng tại anh sư này không xin cúng dường, không dùng iphone, không có tài khoản, không có ô tô, nhất là không tu ở chùa chiền nào cả nên không được cấp chứng chỉ phật tử... Tôi chỉ có mảnh vườn con con; đến mùa vẫn đi gặt thuê, cấy thuê cho người ta nhưng không có ruộng, không thuộc hội nông dân, thế thì đích thị không phải là nông dân. Ông giáo ạ! Làm ruộng mà không gọi là nông dân thì gọi là gì ông giáo?
Lão hỏi câu ấy khiến tôi lúng túng không biết trả lời sao. Tôi nói với lão.
- Lão yên tâm đi, tôi cũng viết sách, viết báo nhưng không thuộc hội nào cả, thế mà người ta vẫn gọi tôi là văn sỹ đó thôi. Viết văn mà không gọi là văn sỹ nhẽ gọi là thợ viết hử lão?

Lão hỏi câu ấy khiến tôi lúng túng không biết trả lời sao...

Vừa lúc đó Binh Tư cầm nắm bả chó khật khừ bước vào sân. Nghe lão Hạc rên rỉ, Binh Tư vỗ đùi reo ầm lên.
- Tức là làm nghề gì thì phải sinh hoạt ở hội đó thì mới được cấp chứng chỉ hành nghề. A ha! Thế thì tôi đích thị không phải là thằng trộm chó nhé, mả mẹ chúng nó, từ nay đứa nào gọi ông là cẩu tặc thì liệu hồn với ông!
Lão Hạc ôm lấy ngực ho sù sụ. Rồi lão bật khóc to hơn. Lão khóc hưn hứt như oan ức lắm. Vừa khóc lão vừa nghẹn ngào nói.
- Từ nay đừng ai gọi tôi là lão nông nữa nhé, kẻo người ta lại dán cái cáo thị ngay đầu làng rằng tôi không phải là nông dân chính hiệu. Mặc dù chưa bao giờ tôi tự nhận là nông dân ông giáo ạ!
Tôi đỡ lão ngồi ngay ngắn rồi mở nồi lấy khoai ra, đoạn bảo với lão. Thôi lão ơi, nông dân, nhà văn hay thậm chí cẩu tặc... suy cho cùng cũng chỉ là cái tên để gọi. Cũng như nhà sư gì đó lão vừa nói đến, đơn giản chỉ là người tu hành tự nguyện, ai lại đi thông báo một cách hài hước với thiên hạ biết kẻ đó không phải sư – khi chính họ không tự nhận mình là sư – như nhiều ông khoác lên người bộ đồ tu mà mở miệng là gạ gẫm cúng dường, buông lời khẩu nghiệp, ganh ghét đố kỵ với cả một anh trên răng, dưới ca tút, ăn bờ ngủ bụi – chỉ vì sợ lấy hết fan và mất hết cần câu cơm.
Lão Hạc nghe xong cúi đầu ngồi nhai khoai lặng lẽ. Trông mặt lão đã bớt tội nghiệp, nhưng tôi biết lão hãy còn tâm tư lắm.

Nguồn: Sưu tầm.

Hình Ảnh Mới Nhất

  • Hun-luyn-s-dng-CCHT-2.JPG
  • IMG_0167.JPG
  • IMG_0195.JPG
  • IMG_0213.JPG
  • IMG_0417.JPG
  • Thiu-t-v-s-Thiu-Ngc-Sn-2.jpg
  • Thy--Vng.JPG
  • V-s-Thiu-Ngc-11.JPG
  • V-s-Thiu-Ngc-Sn-5.JPG
  • V-s-Thiu-Ngc-Sn-15.JPG
  • Vng-2.JPG