Chim Trời Cá nước
Quốc hoa, đại sứ hay chuyện đái ỉa ?!
Không có quốc hoa cũng chẳng sao, không có Lý Nhã Kỳ hay bất kỳ nàng “đại sứ” nào cũng chẳng sao. Điều kinh sợ nhất của du khách ngoại quốc khi đến Việt Nam chính là sự… ỉa đái!
Hết chuyện chọn quốc hoa đến đại sứ du lịch vừa tổn phí vừa ỏm tỏi. Cái cần để quảng bá văn hóa và du lịch Việt, tôi nghĩ không phải là việc chọn bình hoa sen, hoa lúa, hoa xấu hổ hay hoa… cứt lợn! Cũng không phải những vòng đo vú ngực đít mông của các nàng “đại sứ”.

Không có quốc hoa cũng chẳng sao...
Lời xin lỗi và những cú lạy sống
Chỉ trong một tuần đã có tới 2 lời xin lỗi được phát ra từ miệng của những người quan trọng, đó là tổng cục tưởng tổng cục du lịch Nguyễn Văn Tuấn và đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc.

Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc
Đọc lại tác phẩm: Chân Dung & Đối Thoại của Trần Đăng Khoa
Tố Hữu và bài thơ Hoan hô chiến sĩ Điện Biên

I
Tố Hữu là một nhà thơ lớn. Nói đúng hơn, ông là nhà thơ lãng mạn cách mạng. Cả cuộc đời ông gắn bó với cách mạng. Thơ với đời là một. Trước sau đều nhất quán. Tố Hữu nhìn cách mạng bằng con mắt lãng mạn của một thi sĩ. Thơ ông dường như chỉ có một giọng. Đó là giọng hát tưng bừng ca ngợi cách mạng. Đọc ông trong bất cứ hoàn cảnh và tâm trạng nào, ta cũng thấy phấn chấn, náo nức như đi trẩy hội. Đến đâu cũng nghe vang tiếng trống, tiếng kèn. Mà thơ ông đâu chỉ có trống phách linh đình như một đám rước, ông còn bắn cả 21 phát đại bác vang trời. Cho đến nay, chỉ có ông là nhà thơ Việt Nam duy nhất đã bắn đại bác trang trọng như thế.
Read more: Đọc lại tác phẩm: Chân Dung & Đối Thoại của Trần Đăng Khoa
Thế nào mới chuẩn... ???.
Điện ảnh Việt Nam :
Thế nào mới chuẩn... ???.

Chọn lời thoại nào ? (Ảnh đăng trên facebook).
Lẽ Ra & Thế Nhưng...

Báo chí là một bộ phận rất quan trọng trong đời sống xã hội. Báo chí góp phần rất lớn trong việc định hướng, thúc đẩy xã hội phát triển cũng như đẩy nhanh việc thực hiện "tiến bộ xã hội". Báo chí là sự phản ảnh đa màu sắc của đời sống xã hội, là tuyên ngôn, là tiếng nói của giai cấp thống trị, nhà cầm quyền, của các cơ quan ban ngành... Vì vậy, việc viết báo, làm báo và phát hành báo đòi hỏi phải có thái độ hết sức nghiêm túc, cẩn trọng. Việc đăng tin, bài, ảnh không những phải trung thực, chính xác, nhanh chóng, kịp thời mà còn đòi hỏi nội dung phản ánh phải phong phú đa dạng, "chí công vô tư "... thể hiện rõ sự nghiêm túc trong hoạt động VHNT, bản lĩnh nghề nghiệp, đạo đức của người cầm bút. Thế nhưng, có rất nhiều tờ báo trong thời gian gần đây vì muốn thể hiện sự "phong phú" tính "đa dạng" của mình, người ta đã cóp nhặt bài vở của các báo khác, thay tên tác giả sau đó đăng bài không sót một dấu phẩy. Để bán báo, người ta không ngớt kêu gào với những cái "tít" giật gân kiểu như "kinh hoàng...", "khiếp đảm...", "cực sốc..." v.v, khi đăng những tin không có gì là kinh hoàng, cực sốc cả. Nhiều báo toàn đưa những tin nhăng nhít, không đúng sự thật, chỉ cốt để câu khách kiếm tiền...